Đây là lối lên chùa đã được xây lại thành bậc rất thuận
tiện cho du khách viếng thăm, Mời các bạn cùng trèo
lên đỉnh núi dạo chơi viếng chùa cổ kính, ngắm cảnh
núi sông, đồng ruộng quê tôi sơn thủy hữa tình.
Đ
Trên đồi quê tôi ngày đó, mảnh vườn nhà Ba tôi trồng lác đắc những cây trẩu xòe tán xanh mát, che cho tôi khỏi cái nắng chói chang của mùa hè. Giữa những tán lá xanh là những chùm hoa trắng rất đẹp ,hương thơm nhẹ nhàng. Ngày nào cũng vậy, hái chè xong tôi lại bẻ một nhánh mang về cùng lũ bạn chơi trò bán hàng
Hoa kg kiêu xa như hoa huệ, hoa hồng... Các loại hoa quê dân dã như: Hoa xoan tím mỏng manh, Mỏng manh như mối tình đầu vừa lãng mạn, vừa say đắm lại vừa chia xa. Những cánh hoa lả tả rơi trong chiều gió... Hoa gạo mạnh mẽ cháy đỏ cả góc trời như tình yêu cháy bỏng của tuổi mới lớn, hồn nhiên, chân chất mộc mạc của gái quê. Hoa trẩu trắng thanh tao, trinh nguyên hồn nhiên như ty của những đôi trai gái làng thủa ấy. Hoa dẻ chín vàng thơm ngát, mọc bên sườn núi, mạnh mẽ vươn lên như người dân quê lam lũ chẳng sợ gió táp mưa đông hay nắng cháy những ngày hè... Hoa quê tôi mộc mạc. giản dị như người dân quê tôi, Hoa gắn liền với tuổi thơ của bao thế hệ... Tháng ba với hoa gạo rực lửa của tình yêu thủa ban đầu. Hoa xoan tím nỗi nhớ thương người xa xứ, thì hoa trẩu lại e ấp, thẹn thùng như cái gái quê hồn nhiên, trong trắng...
Khi hoa rụng để lại trên cành những chùm quả xanh.
Tôi hay hái quả xanh về làm bóng chơi đánh
chuyền, một trò chơi dân gian được tiếp nối từ đời nọ
sang đời kia
Tôi hay hái quả xanh về làm bóng chơi đánh
chuyền, một trò chơi dân gian được tiếp nối từ đời nọ
sang đời kia
Mỗi loại hoa mang một nét đẹp riêng, tất cả cứ hòa quyện vào nhau. Mỗi mùa một màu hoa đặc trưng gắn với tuổi thơ tôi...
Làng quê tôi, người dân quê tôi & cả những loại hoa...
quê tôi tất cả đều đơn sơ, mộc mạc, mộc mạc như
chính cái tên của làng quê VN đó là dân quê, gái quê &
cả hoa ... cũng quê. Nhưng... quá đỗi thân thương!
Giờ đây tất cả chỉ còn là hoài niệm của người quê xa sứ
xa rồi những mùa hoa dân dã quê tôi. Có chăng chỉ là
những loại hoa người tp trồng trong nhà hay hai
bên đường, SG k có các loại hoa của quê tôi.
Xa rồi những mùa hoa trẩu, có chăng chỉ còn là hoài
niệm, là nỗi nhở về quê hương của người con xa xứ
Cùng vui buồn với những mảnh vỡ của cuộc đời...