Lần đầu em ghé blog anh Con tim bối rối, bước chân ngập ngừng. Em là vị khách không mời Bởi em cố ý, chứ không vô tình... Em đang lạc bước đường đời Ngã ba, ngã bảy! ngả nào em đi? Em vào blog của anh Ngỏ lời mang mấy vần thơ mang về Thơ anh! Lời, ý chân thành Như viên thuốc! chữa lành vết thương Thơ anh! ngọn đuốc trong đêm Sáng lên ngọn lửa soi đường em đi. Dẫu còn ngã bẩy, ngã ba Có anh mấy ngả, em đi không nhầm Ngày mai trên nẻo đường đời Một mình em bước! lòng đầy niếm tin.