Thứ Năm, 24 tháng 1, 2013

HOÀNG HÔN !

Sự pha trộn màu sắc của thiên nhiên vào lúc hoàng hôn 

hay sau khi mưa lúc choạng vạng tối thật thú vị, độc đáo 


& khó quên.... Lúc tôi  còn nhỏ, vào những buổi chiều 


hoàng hôn đẹp như thế này, trên đồi cao, gió thổi mát 


rượi. Hái chè xong, tôi không về nhà ngay mà thường 


ngồi nán lại nhìn ngắm hoàng hôn đang trôi dần vào tối. 


Tôi thả hồn theo gió, theo mây bay đi...& ước mơ về một 


Tình yêu đẹp nồng nàn...Một cuộc sống thanh bình,  Hạnh 


phúc...Hoàng  hôn xưa đã trôi qua...Giờ  chỉ còn lại trong 


ta là hoài niệm là nỗi buồn da diết...


Chiều đi tím cả khung trời
Nối đêm vào nhớ, Nối ngày vào thương...
 
          
 
 


Cảnh chiều ơi sao tuyệt đẹp lạ kì


Mây bay bổng ánh sáng trời dịu nhạt


Thấp thoáng cánh cò nghiêng chao về tổ

Đàn trâu no lũ lượt về chuồng

Chỉ còn lại tôi đắm chìm hoàng hôn tím

Của đồi chè... Sao tôi thấy cô đơn!
                                               
ps: Nỗi nhớ!

                                                       
                                       
         Hoàng hôn nhuộm đủ sắc màu 

  
  Cuộc đời nếm trải...Nhuộm màu hoàng hôn                            
                                         


n

Thứ Tư, 16 tháng 1, 2013

TẠM BIỆT MÙA ĐÔNG

Chỉ có em thấy mùa đông kg lạnh
Bởi đâu còn vòng tay ấm bên em
Vòng tay ấy giờ nơi đâu ấm áp
Biết chăng anh đông kg lạnh nơi này
                               TV 
































Em chẳng biết tự bao giờ mùa đông đi qua
Nhưng sao còn lạnh quá
Mỗi chiều về có thêm vài chiếc lá
Rụng cuối đường nơi nắng chẳng còn vương...
Anh bên người chắc chẳng lạnh phải kg anh
Vòng tay ấm với em là mơ ước
Phố về đêm anh cùng ai sánh bước
Lá me buồn chỉ vương phía mình em.
Em chẳng biết mùa đông đã đi qua
Hoa cỏ may vẫn ửng màu nhung nhớ
Gai mắc cỡ níu chân buồn chút nợ
Nụ hôn người còn ngọt thủa cho em?
                                           Sưu tầm
Còn mấy ngày nữa là đông sẽ qua đi. Xuân trở về, hoa lá xanh tươi, cỏ cây đâm chồi nảy lộc. chim chóc bay về ca hát...Xuân về vạn vật sinh sôi, nảy nở, đơm hoa kết trái...Xuân của TY, của hy vọng...
Ta tạm biệt mùa đông, tạm biệt mối tình ảo mà gần ba mươi năm qua (mà ta cứ ngỡ là thật) ta cố công xây đắp. Ta đã hy vọng & hy sinh cả cuộc đời mình cho mối tình ảo ấy, hp ảo ấy...Để rồi hôm nay ta phải tạm mối tình ấy như tạm biệt mùa đông...Mùa xuân nắng ấm tràn về...Dẫu ta biết đó là quy luật. Nhưng sự thật thì... lòng ta vẫn mãi mãi là một mùa đông...